Bài đăng phổ biến

Thứ Hai, 20 tháng 11, 2006

Chùm thơ tình - EM LÀ CÔ GIÁO



CHIA TAY EM LÀ CÔ GIÁO
( Viết tặng em gái sinh viên trường sư phạm)

Anh không viết văn chương
Chằng cần nói lời yêu thương tha thiết
Còn đâu nữa, những phút giây tạm biệt
Mượn bút thay lời anh nói cùng em
Rạo rực làm sao ? Khi viết dưới ánh đèn
Cây bút thân quen nói lên lời tâm huyết
Em gái thân ơi ! Anh chào tạm biệt
Cho em tung đôi cánh bay xa
" Hạnh phúc non sông hạnh phúc nhà "
Em sẽ đến chân trời mới lạ
Mà nơi ấy là một rừng hoa lá
Đang chờ em mang ánh sáng mặt trời
Em phải nghĩ gì khi tiếng gọi "Cô ơi"
Rất thơ mộng tự tâm hồn đứa trẻ
Âm vang mãi trong lòng bậc làm cha, làm mẹ
Mà em là người mẹ ở trường
Hai năm qua rồi em luyện làm gương
Đi soi sáng bao tâm hồn trẻ dại
Em ra đi hẹn ngày gặp lại
Trên giảng đường, đâu phải trong mơ
"Em là cô giáo trên bục giảng
Về kể anh nghe chuyện trẻ thơ."
                                                    Đoàn Động 1981

(Ảnh minh họa nguồn inttermet)
* *
Anh không viết văn chương
Chằng cần nói lời yêu thương tha thiết
Còn đâu nữa, những phút giây tạm biệt
Mượn bút thay lời anh nói cùng em
Rạo rực làm sao - Khi viết dưới ánh đèn
Nét chữ thân quen nói lên lời tâm huyết
Em gái yêu ơi ! Anh chào tạm biệt
Cho em tung đôi cánh bay xa
Hạnh phúc nào hơn ? Xin nhớ lại ngày qua
Ừ mới đấy - mà hóa thành xa lạ
Khi đôi lứa mỗi người một ngả
Hỏi có còn gì ? khi nói đến yêu thương
Có nghĩa gì khi anh viết văn chương
Dù rất thật cũng chỉ là giả dối
Nói đi em - Những điều anh mong đợi
Dẫu chữ chưa tròn đâu phải số không !
Tạm biệt em trái bốn mùa hồng
Để anh nhớ Hoài những chiều xa vắng ./.
Đoàn Động 1987




ĐỪNG QUÊN GHI ĐỊA CHỈ
Ngày mai em ra đi
Đến nơi nào em nhỉ ?
Thành thị hay bản làng
Nhớ ghi dòng địa chỉ
*
Ngày mai em ra đi
Biết nói gì đây nhỉ ?
Ghi vài dòng nhật ký
Người đi nhớ đừng quên !
*
Phương đông bừng ánh hồng
Trời trong xanh gió lộng
Đôi cánh em chải rộng
Giữa trời xanh bao la.
*
Cho anh gọi tên em
Hỡi con chim "Hải âu"
Em đang bay về đâu
Ngoài trùng dương dậy sóng
Về đây với rừng sâu
Cho anh gọi tên em
Hỡi con chim "Hải âu"
Em đang bay về đâu
Về đậu bên cành trúc
cho anh bớt nỗi sầu ./.
ĐPĐ

Chủ Nhật, 12 tháng 11, 2006

Ký ức tuổi thơ - TRÔNG CÂY

  Ký ức tuổi thơ:  
 TRÔNG CÂY

 Kỷ niệm về tuổi thơ cắp sách tới trường thời học sinh phổ thông, hình ảnh hàng cây mái trường nhỏ xinh có ở trong tôi ngày ấy, đến bây giờ tôi vẫn còn nhớ như in vào ký  ức của mình.
 Khi ấy vào thời kỳ chiến tranh phá hoại miền Bắc, Miền Bắc là hậu phương lớn cho chiến trường giải phóng Miền Nam. Lớp trẻ thời bấy giờ đi học phải đội mũ rơm, mang lùn rơm. Mũ đan bằng rơm đội để tránh mảnh đạn bảo về cái đầu, còn lùn rơm cũng được bện bằng rơm nhưng nó to bằng bắp chân dài khoảng 3m rồi cuộn lại sao cho được vòng tròn có đường kính khoảng 0,8m cho vừa làm lắp đậy hố cá nhân, hố này được đào ở ven đường làng, đi đâu cũng có để phòng tránh bom Mỹ và mảnh đạn pháo do ta bắn máy bay Mỹ rớt xuống.
 Nhóm bạn tôi thường đi học sớm, ở nhà quê thường ăn trưa vào lúc mười giờ, chúng tôi học buổi chiều nên thường đi sớm sau khi ăn trưa xong, trên đường tha hồ mà nghịch ngợm nô đùa, xuống sông tắm, rồi leo lên cây cùng nhau truy bài, có khi      còn đánh bài tiến lên. Con đường từ làng đến trường rợp mát bởi hai hàng cây vải thiều xanh mát, những gốc vải to tán rộng nhiều cành chỉ cần gác ba, bốn cái lùn rơm lên là có thể  nằm hoặc ngồi thoải mái đánh bài tiến lên, hay truy bài đã học. Nhưng tất cả những kỷ niệm để nhớ đều xuất phát từ đây bên con mương thủy lợi luôn có dòng nước Bắc hưng hải chẩy về trong xanh mát rợi, và hàng cây ven đường này, do các cụ hội phụ lão chăm bón và quản lý... Có lần khi ấy máy bay Mỹ đến,  vì vội nhẩy xuống hầm không mang theo kịp cái lùn rơm làm lắp hầm, chỉ biết ngồi nhắm mắt lại nghe tiếng rít của mảng đạn rơi lẹt xẹt xuống miệng hố, thật là hú hồn...Rồi một hôm bốn đứa đang tra bài với nhau thì bất ngờ cành cây gẫy, thằng bạn rơi xuống bị trẹo tay, phải đưa vào trạm xá để bó bột .... và truyện về phá cây được phản ảnh lên nhà trường, bài thơ này cũng được ra đời từ đây, câu truyện về các cụ trồng cây phản ảnh trên báo tường của lớp do chính tôi làm chủ biên.      


Thứ Bảy, 19 tháng 8, 2006

CHUNG MỘT KHOẢNG TRỜI


CHUNG MỘT KHOẢNG TRỜI
 
Anh hướng bắc, em ở hướng nam
Hai đứa hai đầu cùng chung Thị xã
Ngày đến tựu trường lo em vất vả
Một đoạn đường thôi - cũng thấy xa

Mỗi thu về rạo rực xốn xang
Hoa cúc đã nở vàng trước ngõ

Mùi hương nào thoảng đưa trong gió
Một phút bâng khuâng tràn ngập trong lòng.
    *
    *     *
Có phải em – hương vị của hoa không
Để anh thả hồn theo con bướm nhỏ
Một phút thôi, cũng nhân thêm lỗi nhớ
Yêu em thêm yêu cuộc đời
    *
    *     * 
Thứ bảy này anh đến với em thôi
Cho đôi bánh xe quoay tròn quanh Thị xã
Cho hai đứa mình về chung một ngả
Nối lại gần nhau buổi cuối tuần
    *
   *   *
Anh hiểu em rồi “ chẳng muốn gần anh”
Sợ thiếu thời gian lo học hành thành đạt
Như mầm cây reo trên đất mát
Vươn thẳng lên - Sức sống vẹn tròn
    *
    *     *
Một hạt mưa rớt bên cây non
Đều hóa nhựa nuôi mầm xanh của lá
Một lần đến bên nhau vội vã
Để hiểu nhau hơn – những lúc xa


Hai đứa ở hai đầu Thị xã
Hướng Bắc, hướng Nam, chung một khoảng trời
Có thể nào hơn thế được em ơi
Chiều thứ bảy đưa chúng mình xích lại !

Đoàn Động 1984

Thứ Hai, 27 tháng 3, 2006

XUÂN GIÁP TÝ


   Giáp tý -  Xuân này

Đầu năm khai bút viết thơ xuân
Chai rượu chia ba uống một phần
Nhớ lại xuân qua lên men rượu
Say mãi hơi men suốt một xuân
*
*    *
Mở của đầu năm đón gió xuân
Bay bổng hồn tôi thơ chắp vần
Nụ mai gặp gió cười tươi thế
Vui quá đàn ong lấy mật về
*
*    *
Ngắm em cô gái trong ảnh ảo
Thoáng gặp bầu trời sáng ánh sao
Pháo nhà ai đốt nnghe ròn rã
Ngỡ pháo quê hương đón ngày về.
    Ban Mê 02/02/1984
>