Bài đăng phổ biến

Thứ Bảy, 27 tháng 4, 2013

VỀ VỚI THÁNG TƯ

  VỀ VỚI THÁNG TƯ

(Trích đoạn thơ: Khúc quân hành trong phong ba của Đoàn Động)

Tháng tư một thời đỏ lửa
Hành quân không kể sớm trưa
Có ngày ăn cơm một bữa
Lương khô nước suối nêm vừa  
            
Có ngày bám theo lưng giặc
Vắt cơm ruốc cá mang theo
Xẻ chia mỗi người một nửa
Nhớ thương quê mẹ còn nghèo

Chiến trường hành quân thần tốc
Ba lô con cóc vai đeo
Thư tình anh còn viết dở
Mang theo nỗi nhớ khôn nguôi...
                                                                 
   (Ảnh minh họa nguồn internet)

Tháng tư nắng cháy lưng đồi
Con đường đong đầy bụi đỏ
Đoàn quân tiến về như gió
Cuộn dâng bụi đỏ lưng trời

Tháng tư nỗi nhớ đầy vơi
Bom thù cây rừng ngã đổ
Đồng đội tôi... đã đi rồi
Giữa cuộc đời tuổi hai mươi...
......................................
Tháng tư em về thành phố
Mang theo một nhánh lan rừng
Mảnh mai đung đưa theo gió                         
Chiếc gùi nặng trĩu trên lưng
Chiến khu giao mùa nắng xế
Đường xưa rợp lối em về
Cánh hoa vờn bên mái tóc
Thư sinh như thuở học trò...
                  ***
Tháng tư rợp trời cờ hoa
Bà má thương con đứng lặng
Người vợ nhiều đêm thức trắng
Ôm chồng tràn lệ hoàn ca
                ***
Tháng tư nụ cười trên môi
Hồn nhiên như vừa thức dậy
Bình minh xóa tan bóng tối
Non sông thu về một mối


Bắc Nam con của một nhà
Bao năm hai miền chia cắt
Nay trọn một bản tình ca

..........................
               ***  (Ảnh minh họa nguồn internet)
Tháng tư còn mãi trong anh
Một thời, cuộc đời binh nghiệp
Đường hành quân... Anh đã viết
Khúc quân hành trong phong ba.

Thứ Tư, 24 tháng 4, 2013

CÓ MỘT THỜI ĐỂ NHỚ

Nhân dịp kỷ niệm 38 năm ngày giải phóng Miền nam thống nhất đất nước bồi hồi nhớ tới Đồng đội  mình của một thời để nhớ, xin đăng lại bài thơ này  cùng bạn đọc:


Có một thời để nhớ !


Có một thời để nhớ
Đưa con ra chiến trường
Dáng lưng còng Mẹ tiễn
Để lại khoảng trời thương
*
* *
Có một thời trai trẻ
Tựa lưng bên chiến hào
Ba lô và khẩu súng
Cuộc đời vẫn đẹp sao
*
* *
Có một chiều để nhớ
Mà chỉ thấy cô đơn
Có một chiều để thương
Lòng thấy buồn vời vợi

* *
Có một ngày năm mới
Chờ bạn chẳng thấy nhau
Nhìn ngõ trước, cửa sau
Ngỡ nhà mình chật chội
* *
Đợi nhau ta đợi mãi
Đợi hoài Đồng đội ơi !
Sợi nắng ở trên trời
Rãi vàng về trước ngõ./.

Xuân Đinh Hợi 18/02/2007




    Một đời người, có nhiều nhiều hoài bão và nhiều ước muốn để ta vươn tới, nhưng với cuộc đời thì thời gian là của cải, là vàng hay bạc lại phụ thuộc vào bản lĩnh và ý chí của từng người, thời gian cứ trôi đi vô vị và tẻ nhạt với những ai thiếu hoài bão mà chẳng có ức mơ gì, chỉ biết chiếm giữ thời gian cho mình mua vui và thụ hưởng. 

            Với tôi và đồng đội của tôi, những người có một thời vào sinh ra tử, cuộc đời trận mạc, tắt lửa tối đèn, sống chết bên nhau, điếu thuốc chia ba vắt cơm sẻ nhỏ, còn thời gian mãi nung đỏ ý chí cho những thỏi vàng chẩy dài vô tận. Có những giờ chờ nhau bên điểm tựa, tất cả đều qua nhiều cuộc hẹn hò, nhưng cũng nhiều cuộc hẹn mà không thấy bạn về,... Cứ chờ hoài, chờ mãi mà chẳng thấy bạn đâu ! Chỉ thấy tiếng gió hú và những sợi nắng mơn mam trải vàng...