Bài đăng phổ biến

Thứ Bảy, 31 tháng 8, 2013

THƠ: XUÂN HÃN


TÌNH YÊU VÀ RƯỢU
(minh họa nguồn internet)
                                                                                   THƠ: XUÂN HÃN
Cốc bia cuồn cuộn đang say
Men tình, uống đi em vì trăng hoa
Mùa xuân trong đó, vì tuổi thơ
Niềm vui và bài ca trong đó
Giây phút này kỳ diệu sắp trôi qua
Hãy vui lên uống đi về đời ta trong đó
Ta say tình, người ta say nhân thế
Đừng say đường tết mà say
Hãy uống đi mừng một ngày mới mẻ
Những tia nắng đầu tràn đầy sức trẻ
Bạn đời ơi ! Hãy yêu nhau và chia sẻ thương đau
Cuộc sống đẹp như mặt trời rực sáng
Nếu em để nụ hôn trong cốc thì chẳng bao giờ anh tìm đến rượu bia
                          *
                       *    *
Đồng đội ra đi quên tặng ba lô
Tình chưa kịp yêu bia không biết uống
Cắt máu làm thơ xin nhắn bạn
Tiếng lòng rung động tiếng đường tơ
Không hẹn mà lên lúc mở cờ
Túi thơ lẻo đẻo cùng trăng gió
Bầu rượu xênh xang với sớm trưa
Đường vui phơi phới cờ bay
Bâng khuâng hồi tưởng những ngày đạn bom
                          *
                       *    *
Nhớ ngày hạ mũ ngắm sao
Mất còn mừng tủi nao nao tấc lòng
Xa quê mấy chục năm trời
Nhớ quê nhớ cảnh nhớ thời ấu thơ
                          *
                       *    *
Bâng khuâng mỗi độ xuân về
Bao năm xa cách tình quê mỏi mòn
Mẹ gìa ngồi tựa bên thềm
Thấy con uống rượu say mềm lệ rơi
Tường rằng con uống vui chơi
Hay đâu con uống đánh rơi mất mình
                      *   *   *

GIẢI PHÓNG QUÂN
Từ anh giải phóng quân, 34 chiến sỹ
Đến anh giải phóng quân, lừng danh đánh thắng Mỹ
Việt Nam ta hùng vĩ
Sản sinh bao anh hùng
Đỉnh cao của chí khí, đỉnh cao của chiến công
Ta mãi là ta anh lính cụ Hồ
Non sông biển đảo ta điểm tô
Máu xương thế hệ cha anh đổ
Lớp lớp cháu con giữ thắm cờ

Đã lâu lâu lắm... Lắm rồi
Mấy thằng bạn cũ nay ngồi với nhau
Giật mình ngoảnh....xưa sau
Mới hoa niên, đã mái đầu bạc phơ
Nhạc hùng – Khúc quân hành xa
Ấm trong tim vẫn bài ca một thời

(minh họa nguồn internet)

Tìm đồng đội hướng bom rơi
Mảnh chiến tranh lặn trong đời ai soi
Giọt hồng tô thắm đất này
Hoa thơm trái ngọt nhớ người chiến binh
Một mình, mình tự nhủ mình
Keo sơn với bạn chung tình với thơ
Trời xuân ấm áp rộn thơ ca
Túi thơ bầu rượu khề khà uống chơi
Tình quê tình của ước mơ
Truyền cho con cháu, nhớ về thăm quê
Quê hương dù chẳng giầu sang
Rau vườn ngọt mát - Khoai lang ấm lòng.

                                        Xuân Hãn- Ban Mê 25/12/2011

Thứ Năm, 29 tháng 8, 2013

THƠ: XUÂN HÃN

THƠ: XUÂN HÃN

Tên khai sinh là: Nguyễn Đình Hãn sinh năm 1939 tại  xã Tân Trường, huyện Cẩm Giàng, tỉnh Hải Dương
       Tham gia chiến đấu trên chiến trường Tây Nguyên  với trọn tuổi thanh xuân của mình, sau thống nhất Đất nước ông ở lại xây dựng quê hương mới trên vùng cao Buôn Ma Thuột, là một Cựu chiến binh mẫu mực trong công việc, những lúc ngẫu hứng ông thường viết thơ,  những vần thơ dung dị, chân chất pha chút lãng mạn, nhưng mang đầy tình yêu quê hương, Đất nước,... xin được giới thiệu cùng bạn đọc dòng thơ  Xuân Hãn:

BỒNG BỀNH CÂU THƠ
Lang thang khắp nẻo đất trời
Bắc cầu quan họ ngỏ lời vấn vương
Nửa đời phiêu bạt cố hương
Ai hay đáy nước đoạn trường vầng trăng
Bồng bềnh cơn lũ tháng năm
Gieo vào nỗi nhớ... Ướt đầm câu thơ


Thơ: Xuân Hãn
XUÂN CAO NGUYÊN

Tây Nguyên đẹp lắm em ơi
Ngân nga suối hát xanh đồi cà phê
Lên đây - Người ở quên về
Mênh mông nương rẫy gối kề vườn tiêu
Ong se nắng mật sớm chiều
Chim ca bướm lượn tình yêu núi đồi
Buôn làng ấm áp xinh tươi
Hương đêm dịu mát trăng cười trước hiên
Đường xa sương núi chân em
Tình yêu vẫy gọi bên thềm nắng xuân
Này em yêu – Hãy dừng chân
Cao Nguyên mừng đón chúa xuân rộn ràng
***
Đón xuân em diện model xanh
Rung rinh quả chín ở trên cành
Tình cờ chúng mình chui ống kính
Khúc khích em cười cháy lòng anh
***
Em nguy nga như mặt trời
Mùa xuân nắng ấm ngọt mời tiếng anh
Dừu xuân bước nhẹ trong đêm
Tình anh giăng mắc quyện mềm tóc mây
Hương xuân lạc mất phút giây
Bởi em rất sợ hao gầy tuổi xuân
***
Qua sông soi bóng thấy má em hồng
Thầy bảo “số cao” khó đường chồng con
Bẽ bàng xốn xang thuyền nhẹ lướt
Gương nước lạnh lùng tan...
Em ơi !  còn nhớ mùa xuân ấy...
Ta mới yêu nhau lúa chín vàng
***
Em là mảng trời xanh
Vương sợi nắng đầu cành
Cho quả mùa chín mọng
Thơm tươi mùa hy vọng
Suốt đời anh khát khao...


                                 TÌNH XUÂN

Ai xui con én dập dìu
Nắng hồng xao xuyến gió chiều hôn mây
Giao hòa trời đất ngất ngây
Tơ xuân vấn vít căng đầy mộng mơ
Hương xuân ngan ngát hồn thơ
Mắt em lúng liếng anh ngơ ngẩn lòng
Tung tăng cá lượn bướm vòng
Chúa xuân đủng đỉnh lặng đong hương trời
Rượu xuân nâng cốc em mời
                        Hồn anh ngây ngất....
                            Đất trời sang xuân


 MAI KIA !
Ra đi từ ấy lâu rồi
Một thời chinh chiến - Một thời yêu thương
Đường quê cất bước vô thường
Câu thơ viết dở nửa trường gạn vơi
Mốt mai tắt nắng lìa đời
Nằm trong đất mẹ ta cười với trăng
                                                                       Thơ:  Xuân Hãn