Bài đăng phổ biến

Thứ Bảy, 27 tháng 12, 2008

QUEN !

QUEN !

(ảnh minh họa nguồn internet)
Có phải em không ? Quen rất quen !
Mai tóc ngang vai đen rất đen
Dáng em ngồi đó em ngồi đó
Có phải em không ? Trông rất quen !
  
Pleiku tháng 10 năm 1985


Thứ Sáu, 26 tháng 12, 2008

CHÙM THƠ: TÂM TÌNH ANH ĐỊA CHẤT


TÂM TÌNH ANH ĐỊA CHẤT



Nắng chiều về bên núi
Làn mây trắng nhẹ trôi
Mơn man sợi gió thổi
Tháp khoan vươn giữa trời.
Bồng bềnh trên cánh võng
Ta với mình thơ ơi
Chiều nay nơi biên giới
Viết tặng em mấy lời.
Đầu năm trên biên giới
Cuối năm giữa biển khơi
Bàn chân trần lấm đất
Có nơi nào chưa đi ?
Còn đây dòng địa chỉ
Ghi vài lời ân tri
Chiều nay trên biên giới
Thơ ơi nói những gì ?
Nói những gí thơ ơi !
Nơi tận cùng của biển
Là trời xanh mênh mông
Nơi đầu nguồn sông chảy
Là những con suối ngầm
Âm thầm trong lòng đất
Giấu tài nguyên bao la
Nơi sâu thẳm lòng ta
Là trái tim rực cháy.
Có những người Địa chất
Miệt mài bên giàn khoan
Nhẹ nhàng từng mẫu đất
Gian khổ mà mê say
*
Qua hiệp khoan chiều nay
Mình về bên cánh võng
Bồng bềnh theo mây bay
Gửi tình anh Địa chất
Với hồn thơ nơi này ./.
Tháng 11 năm 1996





ĐI THEO TIẾNG GỌI
Rỉn ! Rỉn Chiếc xe Zin thả làn khói xanh
Quay tít bánh lao nhanh trên đường phố
PLEIKU những ô cửa, những dẫy nhà,
Xe đưa chúng tôi qua, xin vẫy chào tất cả
Trăm ánh mắt như dồn về một ngả
Tiếng máy reo, hòa lẫn tiếng cười
Chào đoàn quân địa chất chúng tôi,
*

Qua rồi PLEIKU khuất trong bụi đỏ
Núi Hàm rồng hiện ra càng rõ (1)
Như hình thù con quái vật khổng lồ
Há miệng cầu trời, vẫn khát khô,
*

Rỉn ! Rỉn ! Rỉn ! Chiếc xe đưa chúng tôi
Như con kiến vàng bám đầy bụi đỏ
Lần lũi bò trên mặt đất trọi trơ
Trời Cao Nguyên đang vào mùa khô
Cây không nước héo vàng phơi mầu đất
Một câu hỏi đặt ra với những nhà địa chất
Nguồn nước ngầm trong lòng đất ba Zan
Ai sẽ khơi khui ? Ai đưa nước lên ngàn ?
Câu hỏi ấy thấm sâu trong lòng người địa chất
Là sức mạnh cho mũi khoan xoắn vào lòng đất
Là ánh chụp ngoằn nghèo làn sòng điện KRô Ta
Là đường Rô Ka (SK) của điểm đo Vật lý.
*

Cái nắng Cao nguyên không làm chùn ý chí !
Bụi đất BaZan không dơ ám lòng người !
Anh máy - Tôi Pin - Bạn Cực (2) - Em tời
Cầm vũ khí ta cùng xung trận mới
Bạn dọc theo thung, tôi ngược lên đồi,
Mồ hôi rơi - có gió thổi khô thôi !
Bụi đỏ bám rồi - Có nước trong rửa sạch !
Cô gái nông trường nhìn thôi miên con mắt
Lạ lắm phải không em, khi thấy việc anh làm,
Ngày mai thôi, anh sẽ dựng tháp khoan
Cho nông trường em những dòng nước mát
Cho những nương chè chải rộng mầu xanh
Cho tiếng hát em bay theo ngọn gió lành
Có tiếng máy anh khoan hòa giàn hợp xướng.
Thực tế rỗ rồi - không còn là viễn tưởng
Các anh sẽ trả lời với tổ quốc thân yêu
Ở Cao Nguyên nguồn nước rất nhiều
Không chỉ có dưới những tầng thẩm thấu
Mà có cả những bể ngầm cất dấu
Trữ lượng nước nhiều, cho công nghiệp tương lai ./.
Đoàn Động - PKEIKU 02/03/1980 -Tên địa danh của ngọn núi phía tây bắc thị xã Pleiku
- (2) Cực là cây bằng đồng để đóng xuống đất dẫn điện.
- Rô ka là kí hiệu để tính công thức điện trở suất (SK )



Trên cao mu áo
Trên cao, trên cao giàn khoan
Áo anh choàng mây trắng bay
Trên cao, trên cao giàn khoan
Bóng hình anh người địa chất
Mầu áo anh xanh, in giữa trời xanh
* * *
Ơi bóng hình anh bóng hình người thợ
Tạc vào không gian gió núi mây ngàn
Rạo rực lòng ai niềm thương nỗi nhớ
Để lại trong em bức tranh, với dáng hình anh
Đẹp trong mắt em, và say trong mắt anh
Một mầu xanh trên cao
Đẹp sao mầu áo anh mang.
Lời thơ đã được phổ nhạc tháng 9/1985
ĐI VÀO TRẬN MỚI
Xong nhiệm vụ rồi ta lại rút đi
Giàn tháp uy nghi ngỡ giàn tên lửa
Xưa đuổi giặc giữa trời lộng gió
Nay xuống âm ty hỏi đất có gì ?
Đi ! Ta lại ra đi !
Đường núi quoanh co đưa ta vào trọng điểm
Xe và máy cùng ta vào trận tuyến
Mặt đất rung lên khi tiếng máy gầm
Tháp khoan vút cao giữa không trung
Trời xanh thẳm vấn vương làn mây trắng
Nhìn đồng đội tắm mình trong nắng
Kéo thả cần khoan vẳng tiếng hò ơ
Người Tây Nguyên chín đợi mười chờ
Con nước mát về - Tốt tươi mầu hoa trải ...

Vô đề

VÔ ĐỀ 
Trải qua một chặng đường đời
Một thời chinh chiến - một thời yêu thương
Ai hay ? đáy nước - đoạn trường
Câu thơ viết dở vấn vương một thời
Mai kia tắt nắng về trời
Nằm trong đất mẹ ta cười với trăng
 22/12/2008  Xuân Hãn