Bài đăng phổ biến

Thứ Ba, 25 tháng 12, 2007

CÒN LẠI MỘT MÌNH


CÒN LẠI MỘT MÌNH


Bắt gặp được em mắt đưa tình
Mà sao ? Anh vẫn cứ lặng thinh
Em buồn em lảng đi nơi khác
Để mặc cho anh đứng một mình

   Trường QLKT: 10/1978

BÓNG TÔI  ?


Có người bảo thế gian này thuộc về tôi
Nhưng bôn ba khắp bốn phương trời
Trong bao tiếng cười không thấy dáng tôi
*
Có người bảo niềm tươi vui mãi thuộc về anh !
Nhưng trong đám đông ồn ào
Tôi lại đánh rơi mình đâu mất ?
*
Có người bảo ánh mặt trời đang rọi vào tôi
Tôi tìm mãi, tìm mãi không thôi
Mà sao không thấy bóng mình trong đó !
Thế thì; Tôi ở đâu đây ?
Ai có thể cho tôi được biết !
Tôi ở đâu đây tôi ở đâu đây
Ai là người mách nước giùm tôi ?

                                                      
                                       Sưu tầm Hà Nội 8/1978

2 nhận xét:

  1. 35 năm sau ta chợt nhận ra
    bóng dáng của mình trong vần thơ cũ
    của tháng ngày, ước mơ ấp ủ..
    những hoài bão tuổi trẻ vô tư....
    ....
    35 năm ừ như một giấc mơ...
    cô em gái chỉ mới vừa lên bốn...
    nhưng hôm nay em đã thành người lớn...
    đang chuyện trò cùng người lính năm xưa...
    ....
    thời gian trôi.. vẫn còn những ước mơ
    mà chưa kịp... vẫn còn đầy giang dở...
    chiều đang về ...một thời cho ta nhớ...
    hạnh phúc, vui, buồn mà ta đã đi qua....
    .......................
    anh ah- đọc bài BÓNG TÔI -.. mưa đang hình dung về cái ngày bài thơ ấy ra đời và tâm trạng của ng viết.. Mưa họa mấy dòng chia sẻ cùng anh- mong anh k cười chê ạ.

    Trả lờiXóa
  2. Bài họa của em hay lắm, tân trạng của anh lính già, mà chỉ có ở những người lính chiến chinh mới có, đó là những hoài bão còn bỏ dở, không phải là hối tiếc mà là những trăn trở của những ký ước năm tháng đã qua đi chưa khịp đến, với cái tuổi về chiều,... tứ thơ hay;
    "...Thời gian trôi - Vẫn còn những ước mơ
    Mà chưa kịp - Vẫn còn đầy giang dở...
    Chiều đang về - Một thời cho ta nhớ...
    Hạnh phúc, vui, buồn mà ta đã đi qua...."
    rất dung dị mà man mát buồn rất thấm em à !

    Trả lờiXóa