Bài đăng phổ biến

Thứ Sáu, 15 tháng 2, 2008

MẸ TÔI


Photobucket
   
 MẸ TÔI 
Hôm nay chủ nhật đã bước vào năm mới được 11 ngày qua. Mình định viết cho xong giai điệu của lời hát, bài nhạc. Lời thơ viết từ ngày xưa ấy mà! Nghe như con cháu Ngoại hỏi: "Ông nhớ Cụ Ngoại à" ? Ừ đã lâu rồi một thời để nhớ ! Bận bịu với thời gian, lo toan công việc kiếm tiền, lại học hành thêm chút kiến thức mà mần ăn cho bằng bạn bằng bè, thế là quên tiệt, tối qua hãm ấm trà xanh uống vào ngủ không được hát lại lời thơ "Đi Bộ đội " cứ thơ thẩn mãi với ký ước của tuổi thơ, cái tuổi vừa mới biết làm Diều, chiều chiều ra sân kho Đình, thả diều cùng lũ bạn, 16 tuổi rủ nhau viết đơn xin đi thiếu sinh quân để được làm anh Bộ đội. Mẹ giã lúa xanh làm một mủng cốm nếp hoa vàng (giống nếp thơm đặc sản của vùng đồng bằng Bắc bộ lúc bấy giờ) mấy đứa ngồi ăn và nhét đầy túi quần Păng, đứa nào cũng diện, cũng sắm bộ mới, và đến với đủ mầu của vải Ka ki Nam Định, quả là sang mà đẹp, với những tràng trai vừa tuổi vào Đoàn thanh niên Lao động Việt Nam, mà cả tụi tôi cùng kết nạp vào Đoàn tháng trước ...
 Đang miên man thì nghe con cháu ngoại gọi ,,,và nhớ là mình chưa viết phần nhạc cho đoạn viết này: ....Cây đa rợp bóng sân đình nhớ... Hương cốm thơm bồng bềnh rơm lúa mới trên đường tôi đi ... ơi mẹ của tôi ơi ! nhớ thương vời vợi,....

                             MẸ TÔI 

Mẹ tôi đưa tôi đi Bộ đội,
Vang vang trống giục liên hồi
Thanh niên trai, gái trong làng
Về đây sân Đình mở hội lên đường tòng quân,
Cùng tôi rộn rã bước chân
Tôi đi bên mẹ - Bước chân vững vàng,
Cây đa giếng nước Đình làng
Tuổi thơ àu ơ ở lại - Mênh mang sáo diều
Mẹ ơi ! sớm sớm chiều chiều
Ra Đình gánh nước, trong diều nhớ con 
Dáng mẹ cao cao vời vợi
Nuôi con vất vả cả đời
Thương con thương cả bầu trời tuổi thơ
Mẹ che che vành nón lá
Nghiêng nghiêng một khoảng trời xanh
Vơi nỗi nhớ thương chờ đợi
Cho con dồn bước quân hành
Nguôi nỗi nhớ thương mẹ đợi
Cho con dồn bước quân hành.
                       


          Mỗi chúng ta không ai là không có mẹ, mẹ sinh ra ta và nuôi ta khôn lớn, từ xinh linh nhỏ bé mẹ cho ta vào đời, khi ta nằm trên nôi nghe tiếng mẹ à ơi câu hát ru ta vào giấc ngủ, lắc lư từng bước đi đầu, cho ta đứng vững từng bước, từng bước mẹ dắt con đi, mẹ là tiếng nói đầu tiên con nói và có lẽ tiếng gọi “mẹ ơi ” kết cùng ở cuối đời con.
Với mẹ của tôi, hình bóng của người luôn ở bên tôi, với dáng thanh cao của mẹ, mẹ cũng như bao bà mẹ khác, mẹ của tôi ngày ấy thời còn trẻ (... cũng thắt đáy lưng ong, vừa dễ chiều chồng lại khéo nuôi con), như câu ví dân gian xưa để lại ... với tôi ngày ấy còn thấm đọng hình ảnh mẹ trong mắt tôi “ Dáng mẹ cao cao vời vợi ” mẹ là bóng cây cổ thụ tỏa bóng mát cho đời con, mẹ như bóng mây giữa trưa hè oi ả che đi cái nắng chói chang, làm rợp mát cho những đứa con của mình, cái cao thượng của một người mẹ luôn chắt chiu, hay lam hay làm, vất vả cả đời chỉ để đổi lấy niềm vui làm mẹ là nuôi con, dậy con khôn lớn, cái cao quý ấy được đọng lại một khi người mẹ biết kìm nén nỗi nhớ thương, xa cách của sự chia ly, nhất là nỗi nhớ đứa con đứt ruột đẻ ra một khi đã lớn khôn và ra đi xa vắng, để rồi mong mỗi ngày con mình mạnh bước dưới mưa bom bão đạn mà chiến thắng, mà an bình trở về.
Vẻ bối rối của mẹ khi phải chia xa đứa con còn được thể hiện bằng những động tác vụng về mà đầy ý thơ của mẹ với vành nón nghiêng che.
“ Mẹ che che vàng nón lá
nghiêng nghiêng một khoảng trời xanh,
Vơi nỗi nhớ thương mẹ đợi,cho con dồn bước quân hành.
Cái thương, cái nhớ của mẹ đầy ắp như vum được, như đắp được ấy ! Trước đám đông mẹ muốn vụng về giấu đi, hình tượng người mẹ nghiêng nón che cái nắng cho đứa con đứng bên, nhưng cũng chính mẹ như nghiêng nón để che đi giọt nhớ đang thể hiện trên nét mặt của mẹ, cái động tác nghiêng nón ấy như muốn kéo nghiêng cả một mảng trời xanh đầy thơ mộng của đứa con yêu về bên mình để giấu đi, để nỗi nhớ nó nhỏ lại và nguôi đi... Mẹ Của tôi là như vậy đấy ! nếu như tôi không có mẹ hẳn tôi chẳng có được hôm nay, mẹ tôi đưa tôi vào đời và mẹ luôn chờ tôi thành đạt ... cảm ơn mẹ ! mẹ đã dẫn dắt con đi cho con niềm tin đầy nghị lực để được làm người hôn nay...


Tôi đã chứng kiến, mắt đã nhìn thấy và tai đã nghe, nghe từ tiếng gọi mẹ tha thiết của những đứa con xa mẹ, những nỗi nhớ khát khao của những đứa trẻ khát sữa kêu đòi sữa mẹ, những nỗi đau, đau đến tận cùng cuộc sống của những người tóc đã điểm bạc, của các anh, các chị, những đồng đội của tôi đột ngột ra đi khi trúng đạn của kẻ thù, họ quằn mình gọi mẹ “mẹ ơi ” rồi gục xuống, cái khoảng khắc ngắn ngủi ấy, cái làm con của người vẫn không quên chào mẹ con đi. Cũng là một thoảng hối tiếc cuộc sống một khi mà chưa phụng sự được gì cho mẹ, chưa báo hiếu được mẹ cha mà đã lìa xa cuộc đời, như câu ngạn ngữ: "lá xanh rụng trước lá vàng rơi sau"... ấy là những người xấu số không được may mắn...Họ cùng một lý tưởng như tôi họ đã vì sự nghiệp, vì tổ quốc mà hy sinh thân mình, phía sau hậu phương ấy có gia đình, mẹ già còn mãi đợi con về ...,

..... Còn với tôi mẹ là tất cả, mẹ là niềm tự hào của những đứa con ngoan, mẹ là bầu trời của cả đời con và các cháu ./.

10 nhận xét:

  1. mưa lại đc đọc thêm một tâm sự của những người con viết về Mẹ... vâng hai tiếng MẸ ƠI.. đó là tiếng gọi thiết tha của những người con luôn hướng về Mẹ..

    Trả lờiXóa
  2. Những ký ức về mẹ không boa giờ phai!

    Trả lờiXóa

  3. "Còn với tôi mẹ là tất cả, mẹ là niềm tự hào của những đứa con ngoan, mẹ là bầu trời của cả đời con và các cháu"

    Mình tâm đắc với câu kết tên của bác Động Đoàn. Chúc vui!

    Trả lờiXóa
  4. Hình anh người mẹ Việt Nam trong những năm khói lửa của cuộc chiến tranh, luôn là nguồn động viên tinh thần cho tuyền tuyến. Chiến thắng của chúng ta có công rất lớn của Mẹ. Những tâm sự của anh Động Đoàn gợi cho em nhớ lại hình ảnh thời thơ ấu, mộc mạc, tình cảm và khó quên.

    Trả lờiXóa
  5. Xin được chia sẽ cảm xúc cùng Anh khi nghì về Mẹ!...
    Thật là hạnh phúc! Đúng khg Anh?!
    Em chúc Anh chiều vui nha.
    EmLoan

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Chúc em ngày mới nhiều niềm vui,một buổi sáng trong lành như bầu trời của mẹ đối với những người con yêu... em nhé !

      Xóa
  6. bài thơ đúng là đong đầy cảm xúc, nhưng vần điệu ...thì hơi điệu

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Rất vui với lời nhận xét của bạn một cảm xúc thật dựu dàng như giai điệu của một bản nhạc đúng vậy lời của một bài hát mà bạn !
      Chúc Mai Khoa Thau một ngày cuối tuần có nhiều niềm vui nhé !

      Xóa
  7. chủ đề về Mẹ có viết đến bao nhiêu chăng nữa cũng không cạn phải không Bác
    Mời Bác ghé qua doanvanhau1158.blogspot

    Trả lờiXóa