Bài đăng phổ biến

Thứ Năm, 13 tháng 12, 2012

CHÙM THƠ: HẸN LẬP CHIẾN CÔNG



HẸN LẬP CHIẾN CÔNG



Ta vào trận đánh hôm nay
Hành trang đủ để lập đầy chiến công
Một tăng bạt, một võng mùng
Hai trái lựu phá, bình tông nước đầy

Ba băng đạn, cuộn dây chói giặc
Súng  AK nắm chắc xung phong
Cán bộ, chiến sĩ đồng lòng
Xung Đồn, diệt Bốt – Đánh trong, vây ngoài


Khẩu lệnh nhớ:
 “ Sáng mai – Mặt trời mọc”
Gọi nhau qua - nghe “ba tiếng Tróc ”
Nhận ra nhau trong lửa đạn mịt mùng


Chốt điểm Gò Cao em còn nhớ không?
Ta và địch quần nhau vần vũ
Bom xới đỏ, chẳng còn công sự
Bộ đội mình quyết giữ chẳng hề lui


Trận đánh hôm nay, xung trận thật là vui
Có bánh lương khô – Vắt cơm cá biển
Ở trong ấy, có lòng em thương mến
Như căng đầy sức mạnh của tình anh


Anh viết cho em lá thư  xanh
Của người lính bắt đầu vào trận chiến
Quyết tử ra đi –  Nặng lòng thương mến
Hẹn lập công anh sẽ  trở về thôi ./.


                 Bình thuận, Đá Mú: 10/9/1974

TUỔI TRẺ VÀ MẸ HIỀN
Ơ ! Tuổi trẻ ta biết em đẹp mãi
Áo trên vai em như mặt biển quê nhà
Ơ ! Tuổi trẻ ta biết em đẹp mãi
Trong lòng ta yêu dấu cả quê hương
Lòng tuổi trẻ thương mẹ hiền không nói
Mẹ cùng con đi khắp nẻo đường
  *
    *   *
Tôi đánh giặc để trở thành Dũng Sĩ
Vì có anh người đồng chí mến yêu ơi
Vì có quê hương trong từng ý nghĩ
Có Mẹ hiền hòa trong tuổi trẻ của tôi
TS. 03/1973

                                                       ĐIỂM TỰA TRÊN ĐỒI
Ở đâu đất đỏ bằng đây
Đất thấm máu trải vạn ngày đạn bom
Mặt đồi như chiếc mâm tròn
Ướp bao ngọn lửa tình thương của người
Chúng tôi con của ngọn đồi
Ở trăm quê đến thành người anh em
Cô y tá ở hầm bên
Sáng nào cũng cúi soi gương mỉm cười
Hầm bên này bọn con trai
Khăn giành lau súng, mặt mày lấm lem
Đùa vui không thể nào quên
Giữa hai đợt pháo, gọi chuyền thăm nhău
Quân thù không hiểu nổi đâu?
Tình yêu còn mạnh hơn nhiều đạn bom
Đẩy lùi bao đợt phản công
Lại về ôm súng trong lòng ngủ ngon.
 Gò Cao, Ba Za 11/1973



RA VIỆN
Về đây điều trị mấy tuần
Cái đău, cái yếu, mười phần còn ba
Ở đây như thể ở nhà
Có em chăm sóc như là người thân
Hỏi em quê ở xa gần ?
Em cười em bảo chẳng gần, chẳng xa !
Hỏi em em có nhớ nhà ?
Em Cười em bảo – Chính nhà em đây !
Có người ra viện hôm nay
Tặng cô Y tá sổ tay của mình !
    Trạm quân y B21

  VỀ LẠI CHỐN XƯA
Quen đời lửa đạn trần gian khổ
Buồn bã reo hồn trên núi cao
Mắt chỉ nhìn ngàn xanh ngun ngút
Thương nhớ em ư ? có lúc nào
Bây giờ về lại vườn quê cũ
Ai ngờ hồn nhập giữa trăng sao
Từ bao giờ anh yêu em nhỉ ?
Từ bao giờ lòng say vấn vương.


3 nhận xét: